Trong cuộc sống, có những mối quan hệ, những câu chuyện, khiến chúng ta cảm thấy như mình là một nhân vật trong một trò chơi. Một trò chơi không có hậu quả, không có cốt lõi, chỉ là một câu chuyện đơn giản, nhưng lại đầy đủ sức khóc và sức đau. "Bạn đối xử với tôi giống như một trò chơi" - câu này, dường như một câu thuyết minh, dẫn dắt ta vào những bối cảnh khó nhằn, những nỗi buồn không thể tránh khỏi.

Một trò chơi, đơn giản như một câu chuyện trẻ em. Bạn là người chơi lãnh đạo, ta là người chơi theo dõi. Bạn đưa ra các quy tắc, ta phải tuân thủ. Bạn là người có quyền, ta là người có nghĩa vụ. Mỗi cử động của bạn, mỗi lời nói của bạn, đều có thể thay đổi cả cuộc sống của ta. Nhưng ta không thể bỏ chơi, ta phải tiếp tục theo dõi, theo dõi những câu lệnh của bạn.

"Bạn đối xử với tôi giống như một trò chơi" là một câu khóc, một câu buồn. Ta khóc vì sự bất bình đẳng, khóc vì sự mất mát. Ta buồn vì ta không thể thoát khỏi cái lối này, ta buồn vì ta biết rằng, dù sao cố gắng, dù sao khóc, ta vẫn là người chơi theo dõi.

Mỗi lần bạn gọi, ta im lặng đón tiếp; mỗi lần bạn hỏi, ta cẩn thận trả lời; mỗi lần bạn bảo dối, ta im lặng chấp nhận. Ta không thể thay đổi điều gì cả, chỉ có tiếp tục theo dõi, theo dõi những câu lệnh của bạn. Đây là một trò chơi không công bằng, không công bằng với tâm hồn của ta.

Tiêu đề: Bạn đối xử với tôi giống như một trò chơi  第1张

Ta biết rằng, trong trò chơi này, ta không có quyền lựa chọn. Ta chỉ là người chơi theo dõi, chỉ là một phần của cả trò chơi. Bạn là người có quyền lựa chọn, bạn là người có thể thay đổi mọi thứ. Ta chỉ là một con số trong bảng điểm của bạn, một câu chuyện trong cuốn sách của bạn.

Ta buồn vì sự mất mát của cả cuộc sống. Ta buồn vì ta biết rằng, dù sao cố gắng, dù sao khóc, ta vẫn là người chơi theo dõi. Ta không thể thoát khỏi cái lối này, ta không thể thoát khỏi cái trò chơi bất bình đẳng này.

Nhưng có một ngày, ta sẽ chấm dứt trò chơi này. Ta sẽ chấm dứt việc theo dõi những câu lệnh của bạn. Ta sẽ chấm dứt việc im lặng đón tiếp mỗi gọi của bạn. Ta sẽ chấm dứt việc cẩn thận trả lời mỗi hỏi của bạn. Ta sẽ chấm dứt việc im lặng chấp nhận mỗi bảo dối của bạn.

Ta sẽ chấm dứt việc sống như một con số trong bảng điểm của bạn. Ta sẽ chấm dứt việc sống như một câu chuyện trong cuốn sách của bạn. Ta sẽ chấm dứt việc sống như một người chơi theo dõi. Ta sẽ sống cho riêng mình, sống cho những ước muốn và niềm vui của riêng mình.

Đó là một ngày khá xa lắm, nhưng ta sẽ chờ đợi nó. Ta sẽ chờ đợi ngày mà ta sẽ thoát khỏi cái trò chơi bất bình đẳng này. Ta sẽ chờ đợi ngày mà ta sẽ sống cho riêng mình.

Trong khi đó, ta sẽ tiếp tục sống với những nỗi buồn và sức khóc này. Ta sẽ tiếp tục sống với những nỗi buồn về sự mất mát của cả cuộc sống. Nhưng ta sẽ hi vọng rằng, nếu ta cố gắng thật mạnh mẽ và kiên nhẫn, nếu ta cố gắng để riêng mình là trung tâm của cuộc sống mình, thì nỗi buồn và sức khóc sẽ từ từ tan biến đi.

Ta sẽ hi vọng rằng, nếu ta cố gắng để riêng mình là trung tâm của cuộc sống mình, thì ta sẽ có thể thoát khỏi cái trò chơi bất bình đẳng này. Ta sẽ có thể sống cho riêng mình, sống cho những ước muốn và niềm vui của riêng mình.

Đó là một ước mơ xa vời cho ta, nhưng đó là ước mơ mà ta muốn tiến tới. Ta muốn thoát khỏi cái trò chơi bất bình đẳng này, ta muốn sống cho riêng mình. Ta muốn sống với niềm vui và ước mong của riêng mình, không còn bị ảnh hưởng bởi những câu lệnh và quy tắc của ai không phải riêng mình.

"Bạn đối xử với tôi giống như một trò chơi" - câu này có thể là câu khóc và câu buồn cho ta. Nhưng ta sẽ hi vọng rằng, nếu ta cố gắng thật mạnh mẽ và kiên nhẫn, nếu ta cố gắng để riêng mình là trung tâm của cuộc sống mình, thì nỗi buồn và sức khóc sẽ từ từ tan biến đi. Ta sẽ có thể thoát khỏi cái trò chơi bất bình đẳng này và sống cho riêng mình.